Sử Điển Nguyện Thể Tập
~*~
Rồng mà thất thế, thì cũng như giun.
Ngỗi Ngao
~*~
Mạnh Tử
~*~
Nước quá trong cá chẳng còn, người quá nóng vội trí khôn kém nhiều.
水太清则无鱼,人太紧则无智。
Thủy thái thanh tắc vô ngư, nhân thái khẩn tắc vô trí.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
物有本末,事有終始,知所先後,則近道矣。
Vật hữu bổn mạt, sự hữu chung thủy, tri sở tiên hậu, tắc cận đạo hĩ.
Lễ Ký
~*~
Dụng ý trồng hoa hoa chẳng mọc, vô tâm cắm liễu liễu lên um.
有意栽花花不发,无心插柳柳成阴。
Hữu ý tài hoa hoa bất phát, vô tâm sáp liễu liễu thành âm.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Lửa bốc lên cao, nước chảy xuống thấp, thế mà lửa bao giờ cũng thua nước.
Văn Trung Tử
~*~
Con người sinh sống một đời, cỏ cây nảy nở một thời tiết xuân.
人生一世,草生一春。
Nhân sinh nhất thế, thảo sinh nhất xuân.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Trời đất bốn mùa còn có thăng trầm, huống chi là con người!
天地四時猶有消,而況人乎?
Thiên đích tứ thì do hữu tiêu, nhi huống nhân hồ.
Thế thuyết tân ngữ
~*~
Thân dê mà lốt cọp, thấy cỏ thì thích, thấy chó sói thì run, quên mất cả bộ da khoác là lốt cọp.
Dương Tử
~*~
性相近也,习相远也。
Tính tương cận dã, tập tương viễn dã.
Khổng Tử
~*~
Người sinh ở đời, thế lực, chức vị và tiền của có thể coi thường được đâu!
人生世上, 勢位富貴, 蓋可忽乎哉!
Nhân sanh thế thượng, thế vị phú quý, cái khả hốt hồ tai!
Chiến Quốc Sách
~*~
Ngựa không sức chạy do gầy yếu, người chẳng phong lưu chỉ vì nghèo.
馬行無力皆因瘦,人不風流只為貧。
Mã hành vô lực giai nhân sấu, nhân bất phong lưu chỉ vi bần.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
运去金成铁,时来铁似金,
读书须用意,一字值千金。
Vận khứ kim thành thiết, thời lai thiết tự kim.
Ðộc thư tu dụng ý, nhất tự trị thiên kim.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Người “trí” hay lo, người “nghĩa” hay làm, người “nhân” hay trì thủ.
Cốc Lương
~*~
Nhâm Tử
~*~
Hiệp Tà Kính
~*~
Dân nghèo thì mưu trí xảo trá phát sinh.
民貧則姦智生。
Dân bần tắc gian trí sanh.
Quản Tử
~*~
Núi có cây sống ngàn năm, trên đời ít gặp cụ trăm tuổi già.
山中也有千年樹,世上難逢百歲人。
Sơn trung dã hữu thiên niên thụ, thế thượng nan phùng bách tuế nhân.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
好勇疾贫,乱也。人而不仁,疾之已甚,乱也。
Hiếu dũng tật bần, loạn dã. Nhân nhi bất nhân, tật chi dĩ thậm, loạn dã.
Khổng Tử
~*~
Thiên hạ thật không có cảnh ngộ nào dễ xử, nhân gian thật không có thì giờ nào là bỏ đi.
Tăng Quốc Phiên
~*~
Thiên hạ đều vì lợi mà xô đẩy nhau đi, thiên hạ đều vì lợi mà đua chen nhau lại.
Lục Thao Dật Văn
~*~
Lầu gần mặt nước sớm trăng, cây gần ánh nắng chồi xuân nẩy nhiều.
近水樓台先得月,向陽花木早逢春。
Cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt, hướng dương hoa mộc tảo phùng xuân.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Nước trôi cuối bãi đâu tình ý, mây tụ đầu non vốn tự nhiên.
流水下滩非有意,白云出岫本无心。
Lưu thủy hạ than phi hữu ý, bạch vân xuất tụ bản vô tâm.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Gần nước biết tính cá, gần núi hiểu tiếng chim.
近水知鱼性,近山识鸟音。
Cận thủy tri ngư tính, cận sơn thức điểu âm.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Hùm thiêng ở núi, oai vệ vô cùng, đến lúc sa cơ, cũng hèn, cũng nhục.
Tư Mã Thiên
~*~
Mõ vì kêu mà chóng thủng, dầu vì sáng mà chóng hao.
Cổ Ngạn
~*~
Những thứ hổ báo ăn thừa, là thứ chuột bọ tranh nhau chí chết.
Bão Phác Tử
~*~
Tất cả những người đời nay đều gấp cầu danh vọng và quan tước.
凡今之人急名以官。
Phàm kim chi nhân cấp danh dĩ quan.
Hàn Dũ
~*~
Nghèo khó tự tại thung dung, giàu sang lắm nỗi mông lung ưu sầu.
貧窮自在,富貴多憂。
Bần cùng tự tại, phú quý đa ưu.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Cái bóng không vật gì cong mà thẳng được, cái vang không vì tiếng xấu mà tốt được.
Quản Tử
~*~
Gấm vóc mà xé rách từng mảnh, không bằng vải thường mà còn nguyên.
Bão Phác Tử
~*~
Đá đập được, mà không thể làm mất được chất rắn; son mài được, mà không thể làm mất được sắc đỏ.
Lã Thị Xuân Thu
~*~
Tưởng rằng không có việc, tất là có việc; sợ rằng có việc, tất là không có việc.
Nhân Sinh Tất Độc Thư
~*~
Đến như ào ạt gió mưa, khi đi sạch bóng như xua bụi trần.
來如風雨,去似微塵。
Lai như phong vũ, khứ tự vi trần.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Việc gì mà công chúng đang giận, thì chớ phạm đến; việc gì mà riêng mình ham muốn, thì khó làm nên.
Tử Sản
~*~
Lấp nước không lấp tự nguồn, tất nước lại chảy; chặt cây không chặt từ gốc, tất cây lại nảy mầm.
Sử Tô
~*~
Cứ xem bữa tiệc rượu mời, chén nào trước cũng chuốc người giàu sang.
不信但看筵中酒,杯杯先勸有錢人。
Bất tín đãn khán diên trung tửu, bôi bôi tiên khuyến hữu tiền nhân.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Chẳng đứng cao để ngắm trông, nào ai tin được biển Đông sâu vời.
当时若不登高望,谁信东流海洋深。
Đương thời nhược bất đăng cao vọng, thùy tín đông lưu hải dương thâm.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Phong tục xô đẩy, người khôn cũng khó tránh.
Dương Vận Truyện
~*~
Nước đục thì cá ló khỏi mặt nước để thở, lệnh khắc nghiệt thì dân làm loạn.
水濁則魚喁, 令苛則民亂。
Thuỷ trọc tắc ngư ngung, lệnh hà tắc dân loạn.
Hàn Thi ngoại truyện
~*~
Cổng thành bị cháy một khi, ao cá bỗng bị vạ lây bất ngờ.
城門失火,殃及池魚。
Thành môn thất hỏa, ương cập trì ngư.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Hàn Thi Ngoại Truyện
~*~
Muôn vật gốc ở trời, con người gốc ở tổ tiên.
萬物本乎天,人本乎祖。
Vạn vật bản hồ thiên, nhân bản hồ tổ.
Lễ Ký
~*~
Má hồng người đẹp đừng già sớm, du tử hào hoa chớ có nghèo
紅粉佳人休使老,風流浪子莫教貧。
Hồng phấn giai nhân hưu sử lão, phong lưu lãng tử mạc giáo bần.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Chốn huyên náo dễ kiếm tiền, nơi tĩnh mịch giữ được yên.
鬧里有錢,靜處安身。
Náo lý hữu tiền, tĩnh xứ an thân.
Tăng Quảng Hiền Văn
~*~
Quan Doãn Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét